Ở đấy, có con mương tẹo, là nơi tụi
nhỏ vẫy vùng những ngày hè. Thường thì nước ngang đầu gối, chỗ sâu hơn tới bụng.
Chỉ những ngày đóng cống chặn nước từ Đập Suối Cả, khúc trên mới đầy ăm ắp. Sâu
lút mấy cái đầu tụi nhỏ.
Làm gì có phao như bây giờ. Cố chọn
cái quần dài nhất, rộng nhất của má hay của các chị. Buộc chặt 2 ống, phồng hơi
lên bằng lưng. Thế là thành phao, bơi nhoay nhoáy. Đang thỏa chí vẫy vùng thì …ặc
…ặc…. Thế là nuốt ừng ực. Thế là ngáp. Thế là chìm. Phao xẹp vì có 1 lỗ thủng
mà nó không thấy. Thằng nhóc bơi cạnh túm tóc lôi lên, kéo vào máng.
Suýt toi vì nước.
Lần khác. Lúc đã học năm thứ 2 ở
Huế.
Mùa hè là ký túc xá khan nước lắm. Tập quân sự xong cả lũ kéo nhau ra chân
cầu Tràng Tiền tắm. Tụi con trai bẩu là bày cho kiểu nhảy úp bụng với lại tập bơi.
Các con nhà giời cứ là tăm tắp nghe theo như bị thôi miên. Nó thực hiện rất
đúng quy trình. Nhắm mắt. Ôm gối. Nín thở. Rơi tự do. Tụi con trai bảo làm đúng
như thế, lặn đến một lúc là tự động nổi lên thôi. Không sao đâu, đừng sợ. Điêu
thế. Nó làm đúng mà cứ là lao ầm ầm xuống tận đáy với tốc độ ánh sáng í. Tụi
trên bờ chờ mãi không thấy, chỉ toàn bong bóng nổi lên như pháo hoa. Hoảng hồn,
cả lũ lao xuống lôi cổ lên. Lại no một bụng nước.
2 lần vì nước.
12/5/2019 .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét