Tháng 7 về.
Khắc khoải một bài thơ.
Chẳng thể nguôi ngoai dù chiến tranh đã qua lâu rồi.
CÁI ROI NGÀY ẤY
Đinh Phạm Thái
Ngày nào con nghịch con chơi
Bỏ nhà đi suốt một hơi tối ngày
Làn roi rơi xuống thân gầy
Làm đau tay mẹ, làm cay mắt bà.
Bây giờ con ở đâu xa
Nắm xương không cửa không nhà mãi đi
Trường Sơn một dải xanh rì
Đất đen, đất đỏ,…. đất gì chôn con…
Chân run quờ chiếc gậy mòn
Sợ cầm phải cái roi còn đâu đây!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét