Sang mùa. Chập chờn gió.
Phớt qua
mi vừa đủ làm chao liệng. Hất sợi mai cù nhột vành tai. Bờ vai bỗng nhỏ lại sau
làn áo nuột.
Khăn mây trong suốt sà xuống ngọn nếp đang dần cúi thấp đầu. Người
đi đường bất giác dựng lại cổ áo khoác.
Vậy là đông.
Xứ này.
(6/12/2018)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét