Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2017

Chớm Xuân






Hơi Đông lặng lẽ cuốn qua đây
Gió đã ngừng lay đám lá cây
Sóng biển nghe chừng thôi giận dữ
Nắng vàng lấp lóa sau vầng mây.
Trên cao líu ríu bầy chim én
Vấp phải hương Xuân cũng ngất ngây
Lãng khách dùng dằng đi chẳng nỡ
Sóng đâu bỗng dậy nỗi vơi đầy!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét