Chuyện rằng …ngày xửa …ngày xưa
Trong veo giọt nắng, ngây thơ giọt sầu.
Ngây ngô là cái tình đầu,
Sáng mong, chiều nhớ để nhàu lời thương.
Kiêu sa là cái khôn cùng,
Một thời hoa đỏ… .. ai trồng cây si.
Thế rồi! ...Thôi thế thôi thì…
Lời yêu giấu mãi....
Một thời ngu ngơ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét