Mà trời năm ấy tháng Sáu mưa ngâu?"
Cứ đến mùa Ngâu mình lại lẩm nhẩm bài hát ấy, chẳng phải nhắc nhớ một kỷ niệm về mưa Ngâu, mà là đau nỗi Ngâu của chính mình!
Vợ chồng Ngâu 1 năm có 1 tháng để gặp!
Chúng mình 27 năm có 1 ngày gặp!
Em phải chờ 27 năm nữa sao?
Và Mưa cứ rơi!
Rất nhẹ.
Rất chậm.
Nhưng sao nặng trĩu lòng mình!
Như những giọt nước mắt, không lăn nhanh, mà cứ chầm chậm, ứa ra rồi rơi!
Rơi mãi.
Như chẳng dừng.
Từ từ.
Chậm chạp.
Buốt tận tim Tr. ạ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét