Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

N. 19

Entry for December 23, 2008
Dọn dẹp!Lại như mọi lần. Nó ngồi ngây trước lòng mình. Ý định dọn dẹp của nó lại thất bại. Chẳng biết phải bắt đầu từ đâu, để rồi lại vẫn cứ bộn bề, ngổn ngang như thế.
Những ngày nghỉ cuối tuần, như bao người đàn bà có tý chút thiên chức dọn dẹp, nó lụi cụi lau lau, chùi chùi... Đôi khi cũng phải có kế hoạch cho từng công viêc. Như xếp đồ mùa hè, bày biện đồ mùa đông. Hôm nay nó có kế hoạch xem lại tập ảnh để đem ép nhựa hoặc scan vào máy. Lòng nó đổ ụp trong mớ kỷ niệm bị xốc lên từ những tấm ảnh. Buồn vui lẫn lộn. Một chút cay xé của sự nuối tiếc.Thời thiếu nữ của nó chẳng được gọi là kiêu sa như bao cô gái khác. Nó vốn mờ nhạt giữa mọi người mà. Ấy vậy mà với nó, đó là những nốt thăng thánh thót hiếm hoi đấy. Còn chủ đạo vẫn là những nốt trầm quá sức chịu đựng. Đôi khi nhớ lại bỗng thấy buốt giá tận tim. Không phải tại mùa đông đâu.
Ừ mà tại ai nhỉ? Nó chẳng muốn nói tại số phận một tý nào cả! Nó nhiều vô tâm?! Người nhiều lựa chọn?Ai mà biết được cơ chứ.
Vô tình chạm phải nốt trầm ấy rồi, nó không sao bình yên được nữa. Nỗi tổn thương của ba chục năm về trước lại sống dậy vẹn nguyên. Và nó chẳng thể làm gì với nỗi lòng giờ đây đang chao đảo như quả lắc đồng hồ. Dẫu đã bao lần nó ngồi như thế. Ngây dại. Khắc khoải. Nhưng đầy quyết tâm. Nó rất cần một điểm dừng vững chãi.
Lại như mọi lần. Ý định dọn dẹp lòng mình để tìm chốn yên bình thất bại. Bao giờ nó mới dọn được đây?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét